XtGem Forum catalog
Wap hay

Kính chào quý khách!

↓↓ Thời gian sẽ mang em trở lại

* Kim Cương (Admin)
* 17:04, 10/09/2016
#1


- Ơ thế nó học sinh trung bình không à??

- Bậy mạy, trâu bò là sức của nó trâu như bò, cày ngày cày đêm không biết mệt á!

Nghe ổng nói vậy tôi cũng than phúc phần nào, nhưng lại không dám thi vô. Cho tới khi bác Ba hỏi:

- Mày thi trường nào?

- Dạ con thi Phan Bội Châu! – Tôi đáp.

- Sao không thi chuyên luôn hở con?? – Bác Ba ngạc nhiên.

- Dạ…..con…con…sợ Đậu!! – Tôi gãi đầu cười cầu tài.

- A cái thằng này, mày đậu mà sợ là sao hả con?

- Dạ thì đậu rồi vô đó học không lại người ta, dễ ôm nhục mà chết.

- Thôi nhìn mày là bác thấy vô đó học không nổi rồi.

- Dạ!

Cái gì nó cũng có cái lí của nó, tôi không thi chuyên vì…..sợ đậu!

Rồi cuối cùng tôi thi Phan Bội Châu với số điểm là 41 trong khi điểm chuẩn là 33.75. Tôi đã thành công trên con đường tôi chọn. Mãi cho đến khi một hôm tôi có dịp nói chuyện với cô chủ nhiệm:

- Quả là vào trường này là một quyết định đúng hi...! -Tôi tự tin nói.

- Thì như vậy đấy. Bây giờ cô hỏi em "Thà làm một con cá to sống trong cái bể nhỏ hay làm con cá nhỏ sống trong cái bể to?" -Cô tôi hỏi một câu như vậy đấy.

- Tất nhiên là em chọn làm con cá nhỏ sống trong cái bể to. -Tôi đáp ngay như là đã lập trình sẵn đáp án.

- Ừ...em chọn đúng rồi đấy, còn lại em muốn bơi vào sống ra sao thì là ở em.

- Dạ.! -Tôi ngượng người đáp mà trong đầu vẫn không thôi nghiền ngẫm những gì cô nói.

Cô tôi nói chí phải đấy chứ, tôi gật gù mãi và nhẩm miệng như thuộc lại câu chuyện này. Giờ thì tôi đã vào học một ngôi trường cách nhà 11km và là trường có bề dày lịch sử hơn 60 năm. Tôi khoái trường này lắm hì hì.

Trở lại ngày 18 tháng 5 năm 2016.

Tôi bâng quơ nhìn hàng cây trước lớp, mường tượng trên mỗi chiếc lá là một kỉ niệm trong năm lớp 10 này.


Ngày đến lớp đầu tiên. Tôi cùng 5 thằng hảo huynh đệ hiên ngang bước vào cổng trường Phan Bội Châu. Khổ một nỗi cả 5 thằng đều học khác lớp, thằng An học 10A - lớp chọn của trường và là đầu tàu của khối 10, thằng Đệ học 10A3, thằng Hiếu học 10A10 và 3 thằng này chung dãy A. Thằng Cảnh 10A17 và tôi 10A19, 2 thằng tôi chung dãy C và cách nhau 1 phòng học.

Vừa qua cổng, chúng tôi chia ra hai hướng, tiểu đội A gồm đồng chí An, đồng chí Hiếu, đồng chí Đệ tiến đánh dãy A; tiểu đội C gồm tôi và đồng chí Cảnh tiến đánh dãy C.

Tôi tự tin một mạch đi thẳng tới phòng của tôi và đường đường chính chính bước vào phòng. Ngó khắp phòng một hồi như quan chiến mặt trận, không có ai thân quen hay nhỏ nào xinh xinh như dự định ban đầu, mặt xuôi xị bước ra vờ hít thở bầu không khí trong lành bỏ lại cái nhìn chằm chằm của bọn con gái.

Đấy! Mở đầu đấy, oai đâu chả thấy mà ôm ngay “giấy chứng nhận sinh vật lạ” trên tay.

Chốc sau trống đánh vào lớp, đám con trai kéo vào hung hổ, chỉ tiếc nhìn bọn này như thư sinh, chân yếu tay mềm chả được việc gì sất. Tôi chọn ngay cái bàn đầu từ cửa chính, ngồi quan sát cái bọn mà mình gọi là bạn mới trong năm học này, sẵn xem có em nào xinh xinh không thì hốt ngay hê hê.

Sau đó cô chủ nhiệm mới bước vào lớp tay cầm tập tài liệu, lớp tôi dứng dậy chào. Cô ra hiệu ngồi xuống, vừa ngồi xuống là tôi đảo mắt khắp lớp, thôi rồi toàn "cá bần" với "cá sấu".

Đang ngao ngán cho cái tình hình hiện tại bỗng có con nhỏ nào nhìn ngố ngố hốt hoảng chạy vào:

- A...em xin lỗi...em đi trễ.! - Con này ngại ngùng thưa.

- Ừ không sao, em tìm chỗ ngồi đi. - Cô chủ nhiệm tôi lạnh lùng đáp, có chút gọi là nghiêm nghị và khá...nguy hiểm.

Kể từ phút đó tôi cảm thấy cần phải để ý kĩ giáo viên này he he. Đang suy tư vớ vẩn, con nhỏ này lên tiếng bảo tôi:

- Cho mình ngồi chỗ này nha. Hi! - Con nhỏ này cười vô tư.

- Ò...mà thôi vô giữa ngồi đi! - Tôi vừa nói vừa đứng dậy.

- Cảm ơn bạn nha!

Xong xuôi tôi ngồi lại vị trí, thở phượt một cái, tay vệt mồ hôi mà lầm bầm:

- "Chán ghê, thà con này xinh xinh hay thông minh sáng sủa ra một tí thì có phải sướng hơn không?”

Đang nghĩ lung tung, cô chủ nhiệm lâ1y giọng lên tiếng:

- E hèm...chỗ ngồi hiện tại của các em ổn định rồi nhỉ, có ai thay đổi thì mau đi rồi cô chốt sơ đồ lớp, bàn nào hơn 4 người thì qua bàn khác nhé.

Nói rồi cô xem lại danh sách học sinh của mình và điểm thi tuyển sinh, cô tiếp tục:

- Rồi bây giờ chúng ta bầu cán sự lớp ha! Ai xung phong làm lớp trưởng? - Cô đưa mắt đảo khắp lớp rồi lại nhìn vào tờ giấy trên tay.

Lớp im lặng, sau mươi giây thì có tiếng xì xào bàn tán. Tôi định giơ tay ngay, nhưng kịp suy nghĩ lại và thôi. Vì dù gì lớp 9 tôi cũng làm lớp trưởng, nên giờ cũng có kinh nghiệm chút chút. Khốn nỗi là đây là cấp 3, tôi lo sợ làm chức này là sống không yên với thiên hạ. Ngồi im ru, chả dám hó hé sợ cái con bánh bèo nào hay thằng ranh nào chỉ chọt đề cử tôi thì chỉ có nước tôi cao chạy xa bay ra khỏi lớp mất. Sau 5 phút chờ đợi, có vẻ không có một "ngón tay" nào dơ lên, cô lắc đầu vẻ ngao ngán rồi nhìn vào tờ giấy trên tay:

- Không có ai à? - Như hỏi lại một lần nữa cho chắc nhưng vẫn không có ai dơ tay. - Vậy thì bạn Nguyễn Trịnh Diễm Trân làm lớp trưởng nhé, bạn thi được 45 điểm cao nhất lớp đấy!

Cả lớp nhao lên, rộn ràng hẳn khi muốn biết vị cô nương nào sẽ lên chức "Chủ tịch nước".

- Mời em đứng lên cho các bạn chiêm ngưỡng.- Cô nở nụ cười tinh nghịch.

- Woaww....

- Ôi má ư...quại( bà ngoại) con nè. - Có thằng xỏ lá nào đó cất tiếng bựa chào đời.

Lớp tôi cười rộ lên, con nhỏ lớp trưởng đứng dậy vẩy tay như hoa hậu, cả lớp hứng thú cười hú theo. Sau màn chào hỏi và ra mắt hài hước này thì lớp tôi lại bước vào khoảng thời gian chờ lệnh hết sức hồi hợp. Và có lẽ không phải đợi ở nhân dân, người có thẩm quyền tối cao nhất lớp tôi lên tiếng:

- Nguyễn Thị Kim Duyên làm lớp phó học tập nha em? Bạn nào đâu cho cả lớp chiêm ngưỡng xem nào?

Lần này là một con nhỏ lùn đứng dậy, có vẻ thấp hơn tôi.

- Chu choa mạ ơi...ê bạn nì ăn cái gì mà seo dễ thương quá dọ?? – Có nhỏ nào lên tiếng, nghe cái giọng bắt ghét.

- À...mình ăn cơm với cá.- Con lớp phó học tập mới này lanh miệng khiếp, mà cái mặt vẫn có chút bất ngờ khi được phong "phó chủ tịch nước".

Còn con nhỏ kia thì bị kê nguyên cái tủ đứng vào họng, ậm ừ rồi cười trừ.

- "Quá quê hé hé"

Tôi cười thầm, còn lớp thì bò lăn ra nhìn con nhỏ “dẻo miệng” cười chọc, nhìn cái mặt đỏ như gấc của cái con vô duyên ất ơ đó nom mà tội. Mà phải công nhận là em Duyên dễ thương thật, tóc thả dài tới hông, khuông mặt tròn tròn, da trắng như bột vậy, nói giọng thì trong veo như chim hót. Yêu mất. Đang ảo tưởng thì:

- Uỳnh! - Cô chủ nhiệm dùng thước gõ vào bàn, tiếp tục công việc.

Lần này tới chức phó lao động. Tôi thề là lúc đó tôi linh cảm được cái chức "Bộ trưởng bộ tài nguyên mồi trường " sẽ thuộc về tôi. Thật đấy chứ chẳng đùa. Và như thế cô xướng danh tôi:

- Trần Phúc Lợi, uhm...em này làm phó lao động nhé. Mời em cho các bạn chiêm ngưỡng! - Vẫn là nụ cười tinh nghịch.

Tôi thoáng sững sờ, kịp lấy lại bình tĩnh và cố làm mặt ngầu đứng dậy. Quay xuống lớp rồi yên vị, nhủ thầm.

- "Đệch, lao công cao cấp à, hay Bộ trưởng bộ TNMT, tối lên facebook up ngay cho nóng hề hề"

Rồi liền sao đó là bảo vệ xe, sao đỏ, phó văn thể mĩ, tổ trưởng tổ phó và bí thư, lần lượt được chỉ định. Sau đó cô thông qua công tác đầu năm cho lớp, đại loại như chép thời khóa biểu, ngày học chính thức, chổ để xe, đồng phục,...và đặc biệt là buổi lao động ngày mai. Cô nói:
Trang: « 1234 »
Đến trang:
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?
twitter - facebook
BBCode:

Link: